Văn mẫu chọn lọc phân tích khổ 1 Đây Thôn Vĩ Dạ – Hàn Mặc Tử

Đây Thôn Vĩ Dạ một tác phẩm nổi bật của nhà thơ Hàn Mặc Tử, chứa đựng trong mình nhiều ý nghĩa sâu xa. Trong bài viết sau đây, chúng ta sẽ cùng Hoc2K.Vn phân tích khổ 1 Đây Thôn Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử.

Văn mẫu số 1 – Phân tích khổ 1 Đây Thôn Vĩ Dạ – Hàn Mặc Tử

Hàn Mặc Tử, một tượng đài trong dòng chảy Thơ Mới tại Việt Nam, đã góp phần làm nên tên tuổi của mình qua tác phẩm thi ca. Mặc dù cuộc đời ông chỉ dài ngắn nhưng dòng thơ mà ông để lại đã trở thành tiếng nói đại diện cho tâm hồn yêu thương cuộc sống, đam mê vẻ đẹp của thiên nhiên và tình cảm chân thành dành cho con người. Trong số những sáng tác vượt thời gian, không thể bỏ qua bài thơ đầy cảm xúc “Đây thôn Vĩ Dạ”. Tác phẩm này là một lời tâm sự sâu sắc, tràn đầy cảm xúc của Hàn Mặc Tử. Khúc thơ đầu tiên đã vẽ lên trước mắt độc giả bức tranh thiên nhiên tươi đẹp của xứ Huế, sương sớm ngào ngạt, tạo nên bầu không khí mộng mơ. Nhưng đằng sau vẻ đẹp ấy là những dòng thơ mang trong mình nỗi lo lắng, tương hỏi của người thơ đối với Vĩ Dạ – người con gái đang phải đối mặt với bệnh tật và khó khăn.

Sao anh không về chơi thôn Vĩ?

Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên

Vườn ai mướt quá xanh như ngọc

Lá trúc che ngang mặt chữ điền

Đầu bài thơ “Đây thôn Vĩ Dạ” mở ra với hình ảnh của một khu vườn ở thôn Vĩ, tươi đẹp với vẻ giản dị và mộc mạc. Mặc dù tinh tế trong đơn giản, nhưng vẫn tỏa sáng rạng ngời dưới ánh nắng buổi sớm. Đã từ chỗ này, người đọc đã cảm nhận được những ước mơ và đam mê ẩn sau khung cảnh này. Câu hỏi từ lời thơ nảy lên, đánh thức những cảm xúc đặc biệt:

Sao anh không về chơi thôn Vĩ?

Câu hỏi ấy đánh thức những rung động, tạo nên những mảng tối trong tâm hồn người yêu thơ, thậm chí là tâm hồn của chính nhà thơ. “Anh” ở đây không ai khác chính là nhà thơ, từ câu hỏi ngọt ngào đó, ta cảm nhận được tâm hồn thân thiết, gần gũi, cũng như những tình cảm chân thành nhất. Dù có lẽ nhiều người khi đọc đến đây vẫn đang lựa chọn giữa liệu câu thơ là lời mời gọi hay là lời trách móc, hoặc có thể là lời của người con gái? Nhưng không, không gì trong số đó là đúng. Ở đây, đó là lời của chính Hàn Mặc Tử, tác giả đặt câu hỏi cho bản thân, tự vấn tự chất vấn, nhưng cũng để đặt vào đó những lời nhớ, những mong đợi, những lời thúc giục để trở về thôn Vĩ. Lúc viết những dòng thơ ấy, tác giả đang đối mặt với bệnh tình nặng nề, do đó ước muốn trở lại thôn Vĩ chỉ có thể thể hiện qua tâm hồn, qua nỗi nhớ. Ký ức về thôn Vĩ hiện lên trong tâm trí của nhà thơ, gợi ra trong lòng người đọc biển cảm xúc.

Nhìn nắng hàng cau mới lên

Hành động “nhìn” trong câu thơ thứ hai truyền đạt một cảm giác thấu hiểu vô cùng chân thực. Có như là vào khoảnh khắc viết dòng thơ này, tác giả đang đứng tại thôn Vĩ, đắm mình trong viễn cảnh và miêu tả. Bởi phải đọng lại với thật tinh tế, tận hưởng từng tia nắng “nắng mới lên”. Từ “nắng” mang theo hơi ấm của ánh sáng, khiến ta như cảm nhận được ánh nắng tiến tới từng ngóc ngách của lá cau, xuyên qua từng đốt lá, rồi chạm tới mặt đất. “Nắng hàng cau” trong câu này đánh thức hình ảnh của nắng sớm, khi ánh nắng đầu tiên bắt đầu hiện lên, dịu mát và êm dịu, không gây cảm giác nóng bức, không thoải mái. Dù không đưa ra thời gian cụ thể, nhưng qua “cau”, người đọc vẫn cảm nhận được thời khắc ấy, vì cây “cau” thường là loại cây cao và thẳng, là người đón ánh nắng đầu tiên trong khu vườn. Dù chỉ là hai dòng thơ, tác giả đã mở ra một khung cảnh rạng rỡ, tạo sự sâu lắng cho khu vườn bằng một tấm ảnh sức sống.

Tiếp nối mạch cảm xúc, hai câu thơ cuối tiếp tục góp phần mở ra bức tranh thiên nhiên và con người xứ Huế thơ mộng.

Vườn ai mướt quá xanh như ngọc

Lá trúc che ngang mặt chữ điền

Đại từ “ai” bày tỏ một phần tâm trạng mơ hồ của nhà thơ, cảm giác trước bệnh tật, số phận khó khăn và những gian khó. Từ “mướt” kết hợp với tông màu xanh gợi lên hình ảnh xanh mơn mởn, láng mượt, như viên ngọc quý lấp lánh với ánh sáng phản chiếu. Thán từ “quá” như một lời khen vui mừng, khen vui mừng trước vẻ đẹp thiên nhiên. Bằng cách sử dụng so sánh “xanh như ngọc”, tác giả miêu tả màu xanh tỏa sáng, tượng trưng cho ánh sáng của sự sống, như là nguồn sáng tự nhiên, sức sống vĩnh cửu. Dù ba câu thơ trước chủ yếu tập trung vào miêu tả cảnh vật, đến câu cuối cùng, tác giả đặt nặng vào vẻ đẹp của con người xứ Huế. “Mặt chữ điền” ám chỉ nét đẹp phúc hậu, trong quan niệm cổ xưa, mặt chữ điền là hình mẫu của vẻ đẹp.

Xem thêm những đoạn văn mẫu cảm nhận khổ 1 bài thơ Đây Thôn Vĩ Dạ chọn lọc hay nhất

Hình ảnh “lá trúc che ngang” khiến mặt chỉ được bộc lộ một phần, gợi cảm giác mặc cảm của tác giả. Tại điểm này, người đọc có thể cảm nhận khát khao hòa nhập vào cuộc sống, sự khát khao sống mãnh liệt trong những ngày cuối đời của tác giả. Mặc dù, cũng có người cho rằng ý thơ cuối đang ám chỉ đến hình bóng một người con gái mà nhà thơ âm thầm yêu thương và nhớ nhung từ lâu, cô gái thôn Vĩ. Dù thế nào đi chăng nữa, tình cảm của nhà thơ với con người xứ Huế không bao giờ biến đổi.

Những khổ thơ đầu tiên và tất cả tác phẩm nói chung, đều là giọng nói của trái tim đầy tình yêu thương cuồng nhiệt của Hàn Mặc Tử. Dù phải đối mặt với những cuộc đấu tranh để bảo vệ sự sống, vượt qua đau đớn cả về thể xác và tinh thần, nhưng tác giả vẫn dành trái tim và tình cảm mình cho cuộc sống, cho người yêu thương và cho thôn Vĩ thanh khiết.

Văn mẫu số 2 – Phân tích khổ 1 Đây Thôn Vĩ Dạ – Hàn Mặc Tử

Hàn Mặc Tử là một trong những danh nhân vĩ đại đã đóng góp to lớn trong việc phát triển phong trào Thơ Mới cụ thể và thành tựu thơ ca Việt Nam nói chung. Thơ của ông đẹp mắt và ngọt ngào, nhưng trong đó vẫn lấp lánh một tia buồn, chắc chắn là hậu quả của những nỗi buồn trong cuộc đời ông. Chính vì điều này, Hàn Mặc Tử đã được gọi tên với biệt danh “thi nhân của những tình cảm không được đáp lại”. Tác phẩm “Đây thôn Vĩ Dạ” là một ví dụ rõ ràng cho phong cách viết như vậy. Ông đã truyền đạt tiếng lòng của nhiều trái tim thông qua những bài thơ tình yêu đơn phương trong bối cảnh thiên nhiên thơ mộng, huyền ảo của xứ Huế.

Sao anh không về chơi thôn Vĩ?

Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên

Vườn ai mướt quá xanh như ngọc

Lá trúc che ngang mặt chữ điền

Trong trường hợp những bài thơ tình yêu thường liên quan đến một thời gian, không gian cụ thể và những kỷ niệm riêng, hình ảnh của nhân vật trữ tình trong tác phẩm “Đây thôn Vĩ Dạ” liên kết với cả thiên nhiên và những người dân của thôn Vĩ, mang trong mình những kỷ niệm không thể phai nhạt.

Sao anh không về chơi thôn Vĩ?

Có thể đến đoạn này, nhiều người đọc vẫn đang do dự, không biết câu thơ mang ý chỉ lời mời gọi, lời trách móc, hay có thể là lời của một cô gái. Tuy nhiên, điều này không đúng. Đây thực sự là lời của Hàn Mặc Tử chính mình, tác giả đặt câu hỏi cho chính bản thân, đặt ra những câu hỏi nhưng cũng đồng thời chứa đựng nỗi nhớ, niềm khát khao, và lời thúc giục để quay trở lại thôn Vĩ.

Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên

Trong câu thơ thứ hai, không gian cảnh vật đã dịch chuyển đến khung cảnh khu vườn ở thôn Vĩ Dạ. Có thể nói rằng đây là một cuộc hành trình tâm thức của nhà thơ, vì khi viết những vần thơ này, ông phải đối mặt với căn bệnh phong quái tàn bạo. Mọi thứ chỉ được khắc họa trong tiềm thức, nhưng không vì vậy mà thiếu đi cảm xúc. Ánh nắng được mô tả là “nắng hàng cau”, dễ dàng cảm nhận rằng đó là ánh nắng sớm, ánh nắng tinh khiết mà không gắt gỏng, không khó chịu.

Những tia nắng đầu tiên tỏa sáng trên những dãy cây cau trong khu vườn. Dù chỉ qua lời viết, người đọc cũng có thể cảm nhận được một khu vườn tràn ngập màu xanh ngọc từ cây cối, từ sự sống. Mặc dù thân thể có thể đang nằm trên giường bệnh, nhưng tâm hồn thi nhân đang lang thang trong khu vườn thôn Vĩ, như thể đang muốn xuyên qua bóng đêm để ngắm nhìn bình minh tươi sáng, những tia nắng kỳ diệu mọc lên từ thôn Vĩ Dạ. Nơi đó mang trong mình mảnh đất ông nhớ mãi và những người ông yêu thương.

Vườn ai mướt quá xanh như ngọc

Lá trúc che ngang mặt chữ điền

Câu thứ ba trong bài thơ tỏ ra như một lời cảm thán, khi “vườn ai mướt quá” và đồng thời phát hiện “xanh như ngọc”. “Xanh như ngọc” đại diện cho màu xanh tươi mát, tràn đầy sức sống, màu xanh ấy có vẻ như có thể phản chiếu ánh sáng. Thường người ta nói rằng thơ của Hàn Mặc Tử đầy điên đảo, bởi khi đọc thơ ông, chúng ta bắt gặp nhiều hình tượng, một thế giới kết hợp cả thực và ảo. Cũng khó tin rằng trong thơ Hàn Mặc Tử, ông lại tìm thấy chính mình với khuôn mặt phúc hậu từ thời trai trẻ trên đất Huế. Hình ảnh “lá trúc che ngang” càng làm mờ đi sự rõ ràng, khiến cho cảm giác trở nên bí ẩn, đan xen giữa thực tế và mơ màng. Có lẽ nhà thơ đang cố quên đi tình cảm mình trong cuộc sống thực tại khốn khổ để được yêu thêm một lần nữa, yêu nhiều và sâu hơn? Có thể lá trúc đang làm chia cắt trái tim của hai người? Cũng có người cho rằng ý thơ cuối cùng đang nhắm đến hình bóng một người con gái, người mà nhà thơ âm thầm thương nhớ suốt bao lâu, cô gái thôn Vĩ, thay vì nói về nhân vật trữ tình. Tuy nhiên, dù hiểu theo cách nào, tình cảm của nhà thơ dành cho xứ Huế và con người ở đây vẫn mãi không thay đổi qua thời gian.

Bài thơ “Đây thôn Vĩ Dạ” đã thể hiện hình ảnh vườn quê thôn Vĩ thông qua nỗi nhớ, tiếc nuối, và cảm xúc sâu sắc của nhà thơ với cô gái thôn Vĩ, cùng mảnh đất xứ Huế trữ tình, mộng mơ. Chỉ với bốn câu thơ ở khổ thơ đầu, ông đã tạo lên một bức tranh tinh tế, khiến tình cảm lan tỏa từ lòng người đọc vào cảnh vật. Thơ của Hàn Mặc Tử luôn sẽ đi sâu vào tâm khảo của các thế hệ người đọc.

Trên đây là bài phân tích khổ 1 Đây Thôn Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử được chia sẻ bởi Hoc2K.vn chọn lọc hay nhất. Hi vọng bài viết này sẽ giúp các bạn học tốt.

User Rating: 5 (1 vote)

Đóng góp ý kiến!

Leave a reply

Hoc2K.Vn - Học Online
Logo